Nhìn lại lịch sử, trong lúc các phong trào yêu nước, đấu tranh giành độc lập đều thất bại thì Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời. Chủ nghĩa tư bản nói chung và thực dân Pháp ở Việt Nam nói riêng đều luôn lo lắng về “bóng ma cộng sản”, bấy giờ vốn không chỉ xuất hiện ở đất nước Liên Xô vĩ đại mà còn hiển hiện ở nhiều nước tư bản khác. Cho nên, thực dân Pháp đã tìm mọi cách bóp chết các mầm mống của chủ nghĩa cộng sản từ trong trứng nước. Thế nhưng, ngay từ lúc mới ra đời, Đảng đã thể hiện rõ mình không có lợi ích nào khác ngoài việc giúp nhân dân thoát khỏi đời nô lệ, giúp đất nước giành được độc lập; bao lớp đảng viên vì mục tiêu đó mà không e sợ tù đày, giết chóc. Các đợt khủng bố trắng sau cao trào 1930 – 1931 hay ngay trước Thế chiến II, và nhất là sau khởi nghĩa Nam kỳ, tưởng chừng Đảng không thể gượng dậy nổi, nhưng chỉ 5 năm sau, tổng khởi nghĩa Cách mạng tháng Tám bùng lên, khai sinh ra nhà nước công nông đầu tiên ở Đông Nam châu Á, nhà nước do nhân dân lao động làm chủ.
Trong suốt 30 năm sau đó (1945 – 1975), Đảng ta đã lãnh đạo nhân dân đánh đuổi hai đế quốc sừng sỏ bậc nhất nhân loại là Pháp và Mỹ để giành lại tự do, độc lập cho nhân dân. Có những thời kỳ đen tối (nhất là từ sau Hiệp định Genève đến trước Đồng khởi), cán bộ, đảng viên bị kẻ thù đuổi cùng giết tận nhưng nhờ dựa vào dân, bằng vào các chủ trương, hoạt động mang lại lợi ích thiết thực cho nhân dân mà cán bộ cách mạng được chở che, bảo vệ; các tổ chức đảng từng bước được phục hồi và phát triển. Với các hoạt động cụ thể bảo vệ dân khỏi cảnh bị cướp đất chiếm nhà hay rộng hơn là tổ chức cho nhân dân đấu tranh giành các quyền tự do, dân chủ, Đảng đã tiếp tục được nhân dân tin tưởng, ủng hộ. Nhờ đó, các cuộc đấu tranh chống ngoại xâm đã giành được thắng lợi hoàn toàn.
Nhà thơ Tố Hữu đã viết trong Ba mươi năm đời ta có Đảng (năm 1960): “Đảng ta sinh ở trên đời/ Một hòn máu đỏ nên Người hôm nay”. Hôm nay, Đảng thực sự đã trở thành người khổng lồ!
Từ ngày thống nhất đất nước, nhất là từ khi đổi mới đến nay, Đảng đã lãnh đạo nhân dân đạt được “thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử, phát triển mạnh mẽ, toàn diện so với những năm trước đổi mới” như Đại hội XIII của Đảng đã khẳng định. Vị thế của đất nước được nâng cao trên trường quốc tế; chất lượng sống của nhân dân được cải thiện rõ rệt; diện mạo các mặt của đời sống xã hội được thay đổi toàn diện; quy mô và tiềm lực về kinh tế, chính trị, văn hóa, quân sự… không ngừng được nâng cao… Nhiều năm trước, không ít người chỉ mong Việt Nam ngày nào đó không còn là nước kém phát triển thì nay chúng ta đang hướng đến mục tiêu trở thành nước phát triển, trong đó định hướng đến năm 2045, kỷ niệm 100 năm thành lập nước, Việt Nam sẽ trở thành nước phát triển, thu nhập cao.
Viễn cảnh đó hoàn toàn dựa trên những cơ sở thực tiễn chắc chắn, với những luận chứng như, tăng trưởng kinh tế của nước trong nhiều năm qua luôn nằm trong nhóm hàng đầu thế giới, uy tín của nền chính trị và kinh tế của đất nước được cải thiện mạnh mẽ, sức hấp dẫn của Việt Nam về nhiều mặt không ngừng được tăng cao, sự đồng lòng, đoàn kết của Nhà nước và nhân dân được thể hiện rõ nét… Như vậy, dưới sự lãnh đạo của Đảng, đất nước Việt Nam, dân tộc Việt Nam đã dần lớn mạnh, dần sánh vai với các cường quốc năm châu.
Tất cả những điều đó đều xuất phát từ một nguyên nhân hết sức quan trọng: Đảng đã luôn lấy việc phục vụ nhân dân làm lẽ sống và mục tiêu phấn đấu nên đã được nhân dân tin tưởng, ủng hộ, đồng hành.
Ngay trong lúc đại dịch Covid-19 đang diễn biến phức tạp, yếu tố “phục vụ nhân dân” càng được thể hiện rõ nét. Những việc như “giải cứu” người Việt Nam bị kẹt ở nước ngoài, ra sức cứu chữa người bị nhiễm bệnh, nỗ lực khoanh vùng và dập dịch bằng mọi phương tiện có thể, chấp nhận hy sinh tăng trưởng kinh tế để bảo vệ sức khỏe và tính mạng người dân, tích cực giúp đỡ những người bị ảnh hưởng do dịch… đã thể hiện rõ tính chất vì nhân dân của Đảng ta. Từ đó, thế giới đánh giá Nhà nước ta là một trong những chính thể nhân văn bậc nhất thế giới.
Tuy nhiên, trên thực tế, có lúc, có nơi, một bộ phận cán bộ, đảng viên chưa thể hiện rõ tinh thần phục vụ nhân dân, như đã được Đảng ta nhìn nhận tại Đại hội XIII: “Việc phát hiện, xử lý tham nhũng, lãng phí vẫn còn hạn chế, tự kiểm tra, tự phát hiện và xử lý tham nhũng, lãng phí trong nội bộ, cơ quan, đơn vị còn yếu; tình trạng nhũng nhiễu, tiêu cực trong khu vực hành chính, dịch vụ công chưa được đẩy lùi. Tham nhũng, lãng phí trên một số lĩnh vực, địa bàn vẫn còn nghiêm trọng, phức tạp, với những biểu hiện ngày càng tinh vi, gây bức xúc trong xã hội”. Các biểu hiện cụ thể của hiện tượng này là trong việc giải quyết các yêu cầu hợp pháp, chính đáng của người dân còn thái độ ban phát, kẻ cả, thậm chí còn hoạnh họe, nhũng nhiễu… Điều này cần được khắc phục triệt để.
Nhiều năm qua, Đảng ta phát động trong toàn thể cán bộ, đảng viên phải nỗ lực học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh trên tinh thần ra sức phụng sự Tổ quốc, phục vụ nhân dân, đến nay đã có những chuyển biến quan trọng. Dẫu vậy, để tiếp tục khẳng định uy tín của Đảng trước nhân dân, mỗi cán bộ, đảng viên phải luôn thực hành lời dạy của Bác Hồ một cách nghiêm túc: Việc gì có lợi cho dân ta phải hết sức làm, việc gì có hại cho dân ta phải hết sức tránh. Đây nên xem là một kim chỉ nam định hướng cho vấn đề phục vụ nhân dân!